Nghẹn ngào cảnh vợ chồng vét đến hạt thóc cuối cùng đem đi bán cứu con trai không hậu môn
22/08/2019 17:15
MS 997: Nguyễn Văn Việt (nam, 16 tuổi)
Địa chỉ: Cẩm Xuyên – Hà Tĩnh
Đang điều trị tại khoa Phẫu thuật Cột sống
Sinh ra Việt đã không có hậu môn. Cuộc sống của Việt dài đằng đẵng 5 năm trong bệnh viện, bao tài sản trong nhà bán sạch để chi phí cho 5 lần phẫu thuật hậu môn nhân tạo cho Việt. Nhưng niềm vui của Việt và gia đình ngắn chẳng tày gang khi Việt lại bị cong, vẹo cột sống đến gập người, bố mẹ Việt lại vét đến những hạt thóc cuối cùng để bán cứu con.
Giữa ngày Rằm tháng 7, nhiều người dân ở làng Ngụ Quế, (xã Cẩm Vịnh, huyện Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh) đang tất bật chuẩn bị những mâm cơm thịnh soạn để gia đình sum vầy đầy ắp những tiếng cười, thì ngôi nhà xây cấp 4 của anh Nguyễn Văn Bé, chị Nguyễn Thị Nghịa nằm trong lối nhỏ buồn đến thê lương.
Cái nắng nóng oi ả, ngột ngạt, người đàn ông khuôn mặt khắc khổ đang bê những bao lúa cuối cùng còn lại trong nhà mang đi bán để lo cho đứa con đang chạy chữa bệnh tật nơi bệnh viện.
Nghe tôi hỏi về hoàn cảnh của đứa con, người đàn ông đang bê bao lúa đột nhiên run rẩy, tay gần như không đủ sức giữ chặt bao lúa vừa đặt lên chiếc xe máy cũ.
Anh Bé đỡ lấy chiếc xe, miệng run run thở dài: “Cháu nó phẫu thuật được 3 tháng, đang nhiễm trùng nặng, chưa biết khi nào lại phẫu thuật ghép xương được anh ạ. Hôm qua mẹ cháu mới gửi con ngoài viện về, bảo tôi bán lúa, bán bò để lo cho con chứ hết sạch tiền rồi. Việc chạy chữa bệnh tật cho con chưa biết ra sao, nhưng vợ chồng tôi ngã quỵ mất anh ạ!
Ngồi bệt xuống nền nhà, anh kể về đứa con trai Nguyễn Văn Việt (15 tuổi) tội nghiệp, sinh ra luôn bị bệnh tật đọa đày.
Ngay từ khi lọt lòng Việt đã khiến bố mẹ chua xót cõi lòng khi thân hình em không có hậu môn. Chị Nghịa mẹ bé tỉnh dậy sau khi sinh suốt đêm khóc ròng, nước mắt nuốt vào trong vì thân hình con không lành lặn.
Từ ngày chào đời Việt chỉ biết thét khóc, da xanh xao, bú nhiều nhưng thân hình cứ èo uột như con mèo hen. Sự sống của Việt mỏng manh, lay lắt đầy bất trắc. Để cứu con, vợ chồng anh Bé, chị Nghịa đã vay mượn khắp nơi đưa con đi viện chạy chữa.
Suốt 5 năm ròng rã Việt, cuộc sống của Việt gắn liền với bệnh viện nhờ các bác sĩ tạo hậu môn. 5 năm ấy tất cả sức lực, những gì có thể bán lấy tiền cứu con, vợ chồng anh Bé, chị Nghịa đã bán sạch.
Việc phẫu thuật cho Việt có nhiều lúc rơi vào bế tắc, phải chờ đợi cả năm ròng do sức khỏe em quá yếu ớt. Có nhiều lúc tưởng chừng như Việt không qua khỏi. Vợ chồng anh Bé, chị Nghịa cũng nghĩ đến tình huống xấu nhất của con trai.
Nhưng rồi may mắn đã mỉm cười với Việt. Sau bao sóng gió, sau 5 lần phẫu thuật, Việt cũng đã được các bác sĩ tạo hậu môn. Sau phẫu thuật Việt đã dần đại tiện bình thường, sức khoẻ cũng khá hơn trước nhiều. Niềm vui lớn khi Việt vẫn có thể kịp đến trường để theo học con chữ, điều mà trước đó vợ chồng chị Nghịa không bao giờ nghĩ tới.
Những tưởng tai ương đầu đời đi qua Việt sẽ là một chàng trai kháu khỉnh, mang lại nhiều niềm vui cho bố mẹ. Nhưng cuộc đời thật nghiệt ngã, trớ trêu với em, với cả đôi vợ chồng suốt nhiều năm chưa một ngày được an giấc ngủ.
Khi đang học lớp 6, bố mẹ thấy Việt có biểu hiện lạ, đi đứng hơi còng. Buổi đầu anh Bé, chị Nghịa chỉ nghĩ con đi còng như vậy là do vấp ngã khi nô đùa với bạn. Nhưng càng ngày con trai càng khác lạ, người cứ co ro, cúi gập xuống.
Đưa con đi viện, đôi vợ chồng nghèo choáng váng khi được bác sĩ thông tin con trai bị chứng vẹo cột sống, chi phí chữa trị, phẫu thuật lên đến hàng trăm triệu đồng.
Nghe bác sĩ thông tin chị Nghịa quỵ gụp xuống, một tay ôm chặt chân con trai, tay gạt nước mắt, khóc nghẹn, đau đớn khi con vừa trải qua bao năm tháng lay lắt điều trị tạo hậu môn, giờ lại bị một chứng bệnh mới đọa đày.
Con cần mổ gấp nhưng nhà lại nghèo khánh kiệt, đến đứa con gái thứ hai cũng buộc phải gửi vào một trung tâm chăm sóc của một nhà chùa, nên vợ chồng anh Bé, chị Nghịa đành phải đưa Việt trở về quê.
Thời gian sau đó, để có tiền chạy chữa cho con, chị Nghịa phải xa chồng con sang Thái Lan đi làm thuê; còn anh Bé ở nhà quần quật với mấy sào ruộng, hết vụ mùa lại đi làm phụ hồ. Tiền công ít ỏi, bao nhiêu tiền vợ chồng chị Nghịa kiếm được chỉ đủ đưa con đi khám, mua thuốc và… chờ đợi phép màu.
Càng chờ đợi lưng con trai càng cúi gập xuống và khó đi. Mỗi lần nhìn con trai cúi gập là vợ chồng anh Bé, chị Nghịa hết sức lo lắng. Cứ nghĩ tới lời bác sỹ khuyên phải phẫu thuật sớm không con trai sẽ chịu còng lưng suốt đời, ruột gan của đôi vợ chồng nghèo thêm lồng lộn. Không còn chờ đợi thêm được nữa, vợ chồng anh Bé, chị Nghịa đành “đổi khế” vay mượn thêm từ ngân hàng; gõ cửa từng nhà người thân, hàng xóm xin khất nợ cũ, vay thêm nợ mới để cứu con trước khi chưa quá muộn.
Có được ít tiền trong tay, tháng 5 vừa rồi khi con vừa kết thúc năm học, không đợi con dự lễ tổng kết, đôi vợ chồng nghèo đưa con ra Bệnh viện Việt Đức để phẫu thuật.
Hiện, Việt mới được phẫu thuật công đoạn đầu và đang được các bác sĩ hết lòng chữa trị, nhưng 3 tháng sau ca phẫu thuật, vết mổ của con trai vẫn chưa có nhiều tiến triển và vẫn phải chờ ca phẫu thuật tiếp theo.
Suốt 3 tháng qua, chàng trai tội nghiệp không thể đi lại, chỉ biết nằm nghiêng trên giường bệnh trong cảnh đớn đau. Nằm nhiều, truyền dịch, thể trạng Việt phù nề, bụng chướng căng tròn.
Đã vay mượn hết mọi nơi lo hơn 300 triệu đồng thực hiện ca phẫu thuật cắt lấy khối xương bị gù đưa đi nắn chỉnh, trước mặt là ca mổ ghép xương chi phí hơn 180 triệu đồng, tất cả khiến vợ chồng anh Bé, chị Nghịa không còn chút sức lực nào để gắng gượng nữa.
Hôm nhờ người thân trông nom con đang thuê trọ gần Bệnh viện Việt Đức để về quê, chị Nghịa nói với mọi người tranh thủ về quê để lo việc Rằm một buổi rồi ra. Chị nói vậy thôi, chứ sức lực đâu lúc này để lo toan việc việc Rằm, việc nhà nữa. Chị về quê là để cùng chồng tìm cách vay mượn và bán đi những gì còn lại trong nhà dồn hết lực cứu con. Ngoài lúa, nhà chỉ còn con bò là tài sản lớn vợ chồng chị cũng đang kêu khách để bán đi. Xót lắm, nhưng biết làm sao được khi bệnh tật của con cần kíp hơn bao giờ hết.
Nhìn gia cảnh khánh kiệt của anh Bé, chị Nghĩa, tôi thấy lo cho bệnh tình của em Việt. Tiền bán lúa, bán bò chưa đủ để đôi vợ chồng nghèo lo cơm cháo, thuốc thang điều trị vết mổ bị hoại tử, thì nói gì đến ca phẫu thuật ghép xương cho con. Thương cháu Việt quá tôi chỉ còn biết cầu mong cho vợ chồng anh Bé, chị Nghĩa gặp được những tấm lòng thơm thảo, để con trai anh chị có cơ hội được chữa trị, thoát những cơn đau chưa biết khi nào dứt được.
Trao đổi với phóng viên Dân trí, PGS – TS Đinh Ngọc Sơn, Trưởng khoa Phẫu thuật cột sống, bệnh viện Việt Đức cho biết: “Bệnh nhân Việt nhập viện cách đây hơn 2 tháng, trong tình trạng cong vẹo cột sống khá nặng.
Bệnh nhân đã được phẫu thuật 1 lần, trong ngày hôm nay (22/8), bệnh nhân sẽ được phẫu thuật tiếp lần 2.
Sau ca phẫu thuật này khoảng 2 tuần, bệnh nhân sẽ được xuất viện. Sau 2 đến 3 tháng bệnh nhân sẽ hồi phục hoàn toàn có thể sinh hoạt và đi học lại như bình thường.
Chi phí ước tính cho ca phẫu thuật lần 2 vào khoảng 200 triệu đồng chưa trừ Bảo hiểm y tế”.
Mọi tấm lòng hảo tâm xin liên hệ: Chị Nguyễn Thị Nghĩa – Mẹ bệnh nhân Nguyễn Văn Việt Địa chỉ: Cẩm Xuyên – Hà Tĩnh Số điện thoại: 0849774612 Hoặc Phòng Công tác xã hội – Bệnh viện Hữu Nghị Việt Đức: Phòng 246 nhà C3 Điện thoại: 024.32668625, liên hệ số máy lẻ 585 Tài khoản Quỹ từ thiện Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức: Tên tài khoản: Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức Số tài khoản USD: 12210370016823 Số tài khoản VNĐ: 12210000024248 Tại Ngân hàng Đầu tư và Phát triển chi nhánh Hà Thành Nội dung: Ủng hộ bệnh nhân MS 997 hoặc ủng hộ bệnh nhân Nguyễn Văn Việt |
PV Văn Dũng/ Báo Dân Trí
-
Cuộc sống cơ cực “bệnh chồng bệnh” của cô bé 11 tuổi
22/08/2024 05:47
-
Mẹ nghèo khổ sở chăm con bị viêm tụy mãn tính
29/08/2017 08:19