Những cảm xúc không thể quên của người bệnh trong mùa dịch tại bệnh viện

12/12/2021 07:00

THƯ CẢM ƠN

 

Hà Nội, ngày 02 tháng 11 năm 2021

 

Kính gửi: – Ban Giám đốc Bệnh viện Hữu nghị Việt Đức

 

     – Lãnh đạo khoa cùng toàn thể y bác sĩ và nhân viên y tế Trung tâm Ghép tạng.

 

Tôi là Phạm Thị Mai Phương – con gái bệnh nhân Nguyễn Thị Sen, bệnh nhân điều trị tại Trung tâm Ghép tạng, Bệnh viện Việt Đức. Vậy là một hành trình dài hơn một tháng kể từ khi vào viện đến ngày được xuất viện của mẹ con tôi đã chuẩn bị kết thúc tươi đẹp.

 

38 ngày qua mẹ con tôi trải qua những dấu mốc thời gian khác nhau: nhập viện khám chữa bệnh, chờ phẫu thuật, cách ly tại viện, chuyển viện khác cách ly rồi quay lại viện chờ phẫu thuật và điều trị cho tới ngày được ra viện. Đó là những ngày với những diễn biến tâm trạng, cảm xúc khác nhau từng ngày, từng giờ: lúc buồn bã lo âu bệnh tật; lúc lo lắng hoang mang khi cách ly; lúc suy sụp tinh thần và thể chất khi đọc các bài báo mới hàng ngày các ca mắc mới liên quan thấy ngày được trở lại viện xa xăm; lúc vui mừng khôn xiết khi được giúp đỡ và động viên tinh thần để đến ngày được quay lại viện chữa trị.

 

Khoảng thời gian ấy tôi cảm nhận được y đức rất lớn, xin trân trọng cảm ơn bác sĩ và nhân viên y tế vì đã giúp đỡ, đồng hành, chia sẻ, tận tâm điều trị cho mẹ tôi những ngày qua. Ở viện tôi thật sự yên tâm vì được tiếp xúc với các bác sĩ có trình độ chuyên môn cao, phong cách làm việc chuyên nghiệp, kĩ thuật và trang thiết bị hiện đại, môi trường thân thiện, hết lòng chăm sóc bệnh nhân.

 

Xin được trân trọng cảm ơn GS.TS Trần Bình Giang – Giám đốc Bệnh viện: “Nhân hòa vạn vật đô hưng phấn” thật đúng với bác. Tôi thật sự bất ngờ, cảm phục và biết ơn Giáo sư. Mặc dù bận trăm công nghìn việc to lớn nhưng GS đã đáp lại những lời bộc bạch lo lắng bé nhỏ của tôi bằng những lời động viên, trấn an tinh thần và giúp đỡ mẹ con tôi trong hoàn cảnh khó khăn. Mẹ tôi, một người bệnh do hoàn cảnh khách quan nên chưa được cứu chữa đang suy sụp, không thiết ăn uống, suy kiệt sức khỏe lẫn tinh thần, sau khi nghe những lời của GS đã thay đổi hẳn tâm trạng, thêm nghị lực và quyết tâm để quay lại bệnh viện chiến đấu với bệnh tật.

 

Cảm ơn BS Ninh Việt Khải, BS Lê Việt Khánh, BS Đào Văn Hiếu và tập thể các bác sĩ trong bệnh viện đã kiên nhẫn nghe những cuộc điện thoại trong lúc cảm xúc hỗn độn, không rõ câu vì lẫn tiếng khóc của tôi. Không những không phiền lòng mà tôi nhận được về những lời động viên, trấn an tinh thần sau đó. Tôi nhớ mãi câu BS nói: “Chuyển máy anh nói chuyện với mẹ em để mẹ em cứ yên tâm”…;tôi nhớ như in những tin nhắn lúc 10h đêm, 5h sáng các anh hỏi han, thông báo tình hình. Với các anh có thể là bình thường nhưng với mẹ con tôi đó là niềm hi vọng, niềm vui khôn xiết.

 

Cảm ơn nhiều tới các y bác sĩ, điều dưỡng, nhân viên y tế ở Trung tâm Ghép tạng và các khoa, phòng khác đã nhiệt tình, chăm sóc tận tâm, giúp đỡ mẹ con tôi.

 

Những lời cảm ơn có lẽ vẫn là chưa đủ để có thể diễn tả được điều tôi đã cảm nhận được sau những tháng ngày dài ở viện. Những điều đang rất hiếm gặp trong xã hội xô bồ hiện nay.

 

Tôi xin kính chúc Ban Giám đốc, toàn thể y bác sĩ, nhân viên y tế của bệnh viện luôn tràn đầy sức khỏe, hạnh phúc và bình an. Chúc bệnh viện Việt Đức ngày càng phát triển , trình độ chuyên môn cao, y đức luôn ấm áp tình người.

 

Trân quý, cảm phục và biết ơn sâu sắc!

 

Kính thư

 

Phạm Thị Mai Phương

Tagged in: Tags: